Thursday, May 29, 2008

Trang vui cười

Oan ôi ông địa!

Mail “văn hoa” đánh đi cho bạn gái, không bỏ dấu : Tu tuong tham sau, lieu yeu hien than , em la nguoi dan ba dam dang…
Mail hồi báo, bỏ dấu hẵn hòi : Đồ mất dạy! Từ nay đừng cho tôi thấy mặt!
*Vì đâu nên nỗi?
- Chàng muốn viết: Tư tưởng thâm sâu, liễu yếu hiện thân, em là người đàn bà đảm đang…
-Nàng lại đọc: Tư tướng thảm sầu, liều yêu hiến thân, em là người đàn bà dâm đãng!

Vài cách tán tỉnh:

- Lãng mạn: Nếu thân xác em là ngục tù và đôi tay em là xiềng xích thì quả thật chẳng còn nơi chốn nào tuyệt vời hơn để anh thọ hình!
- Cơ khí: Em nhiều đường cong (tuyệt mỹ) quá mà anh lại không có thắng!
- Kinh tế: Trông anh có vẻ không to con bởi vì anh đang… ngồi trên cái bóp-phơi của anh đấy em ạ!

Bikini

Con gái vị thành niên khoe áo tắm mini kiểu mới nhất:
- Mẹ thấy thế nào?
- Mẹ nghĩ rằng, nếu lúc bằng tuổi con, mẹ mặc thứ áo nầy thì có lẽ con lớn tuổi hơn bây giờ nhiều !

Chia động từ

Cô giáo đứng tuổi, ôn cách dùng các thì của động từ cho học sinh lớp đệ tam:
- “Tôi đẹp”, động từ được chia với thì nào? Cô hỏi.
- Thì quá khứ! Một trò nhanh nhẩu đáp.

Cha quí hơn!

Nhận lời phân ưu trong nhà quàn xác cha mình, với người chồng bên cạnh, bà vợ vừa khóc vừa phân trần với thân hữu đến thăm viếng:
- Chồng thì có thể thay thế, chứ Cha thì chẳng gì có thể thay thế được!

Không giống nhau

Hai chị em tôi ra phố mua sắm, chạm mặt một người quen với tôi.
- Hai người là chị em ruột sao? Gã đàn không tin, hỏi. Hai người chẳng chút gì giống nhau cả…
Em tôi bèn nghểng mũi, vênh cằm trả lời hắn:
- Hai đứa tôi không cùng đi một bác sĩ giải phẩu thẩm mỹ!

Cha con!

Con thường nghĩ mình khôn hơn cha. Con hay háo thắng. Cha thường trầm tỉnh.
- Ba nghe nầy! Ba nên áp dụng phương pháp “bánh mì xăng-uýt” khi muốn phê bình một người nào.
- ?!
- Ba chen câu phê bình giữa hay lời bình phẩm tích cực. Hiểu không?
- Chắc hiểu. Ba ứng dụng thế nầy: “Ba yêu con -Câm mồm lại- Ba yêu con”, có thích hợp với con không?

Việc gì đến ông?

Chẳng thể nào theo dõi cuộc đối thoại giữa hai nhân vật trên màn ảnh, trong một rạp chiếu bóng, vì hai bà ngồi bên cạnh cứ to tiếng cà kê dê ngỗng. Cực chẳng đã tôi phải vỗ vai một bà, lưu ý:
- Xin lỗi hai bà, tôi chẳng nghe được gì hết!
- Tôi cũng hi vọng như vậy, ông à! Bà cộc lốc đốp chát. Chúng tôi nói chuyện riêng tư mà! Việc gì đến ông mà ông phải chú tâm nghe lén!

Ăn chia đồng đều!

Tôi và chồng tôi chia sẻ sòng phẳng mọi chi tiêu. Vào nhà hàng, tôi thanh toán tiền ăn với thẻ tín dụng của tôi. Và khi bảng liệt kê các khoản ăn chịu gửi tới thì chồng tôi thanh toán hóa đơn!

Ôi xeo-phôn!

Mẹ tôi thường thất lạc điện thoại di động, nên tôi mua kẹp gắn vào lưng quần cho bà đỡ mất công lục lạo tìm kiếm.
Vài hôm sau, đến viếng mẹ, tôi thấy bà chỉ mặc độc có chiếc áo sơ-mi, tay phải cầm cái quần kề vào một bên tai và hình như đang trò chuyện với…cái quần!
- Con đừng nhìn mẹ như muốn trêu chọc có được không? Xeo-phôn reng, và mẹ không biết làm sao gở cái kẹp ra để trả lời…

Tiền thuê nhà!

- Anh có thể đưa ra lý do gì để biện hộ cho vụ lường gạt tài chánh của anh không? Quan tòa hỏi bị cáo trước khi tuyên án.
- Thưa Ngài, tôi chỉ biển thủ số tiền đó để có thể trả tiền thuê nhà…
- Nếu chỉ vì thế thì mọi việc có thể thu xếp ổn thỏa! Quan toà mỉm cười đáp. Kể từ hôm nay anh khỏi phải trả tiền thuê nhà trong vòng một năm!

Trong khi chờ đợi…

- Anh mua chuối xanh lè vậy, chừng nào mới ăn được?
- Chờ tới phiên mình trả tiền cho cô thu ngân là chuối đã đủ thời giờ để chín rục!

Thắt cà-vạt

Câu chuyện giữa hai anh lính nhẩy dù được lệnh mặc lễ phục:
- Làm ơn giúp tao thắt cà-vạt coi! Khó thắt quá!
- Mầy nằm dài trên giường đi, tao mới gíúp được.
- ?!
- Tao quen với lối thắt nầy của ba tao đối với khách hàng của ông.
- Thế ba mầy làm nghề gì?
- Dịch vụ tống táng!

Cảm thông kích động

Thực khách châm chú nhìn và theo dõi cuộc đấu khẩu sôi nổi của một đôi nam nữ, càng lúc càng dữ dội : Nàng không ngừng kết tội chàng không trung thành với mình; chàng hết lời phân bua, phủ nhận.
Cuối cùng, nàng phán :
- Bây giờ tôi thấu hiểu vợ anh cảm giác như thế nào khi cật vấn anh!..

Rất ngay thật

Mẹ dặn dò con gái, được bạn gái mẹ mời đến chơi, ở qua đêm:
- Đừng bao giờ quên nói “Xin vui lòng”, “Xin cám ơn”…nghe con!
- Con biết! Mẹ muốn con giả vờ như đã được mẹ dạy dỗ tốt vậy mà!

Tuyên khấn

Đôi vợ chồng già muốn xin thánh lễ kỷ niệm 50 năm kết hôn. Trong khi chuẩn bị làm lễ, linh mục hỏi :
- Bà có dự trù lập lại các lời tuyên khấn lúc hai người thành hôn chăng?
- Tại sao? Bộ các lời tuyên khấn đó quá hạn rồi hả?

Dây an toàn

Đối thoại giữa tài tử đóng vai Siêu Nhân (Superman) và nữ tiếp viên hàng không :
- Tại sao bắt tôi phải thắt dây an toàn? Siêu Nhân đâu cần!
- Phải! Nhưng Siêu Nhân cũng đâu cần đến máy bay!

Chuyện nhà binh

*Chào :
- Cậu chạm dây hay sao mà đứng nghiêm như bị trời trồng, rồi giơ tay chào hình nộm đeo lon đại úy trưng trong tủ kính của hiệu may quân phục thế?
- Ậy! Cậu quên bài học quân kỷ rồi sao: Chúng ta chào cấp bực chứ không chào con người…
*Kính :
Lính thủy Pháp chào thượng cấp:
- Kính ngài Thú Vật! (Mes respects, Animal!). Xin lỗi! Xin lỗi! Em nói lầm. Kính ngài Đô đốc! (Mes respects, Amiral!)

Ranh ngôn

- Sự thành thật do tay nào đó “sáng chế” ra để đầu độc cuộc sống của tha nhân.
- Lười biếng là 6 giờ sáng thức dậy cho có nhiều thì giờ để…không làm gì hết!

Vì một bản nhạc!

-Tại sao cô tát tai tôi? Tôi chỉ hỏi cô có thich Dư âm…
-Đồ đểu cáng! Anh hỏi móc tôi “dâm ư?”. Bài đặt nói lái!
-…?!


Vì muốn tâm giao!

-Tại sao chị tạt ly cà-phê nóng hổi vào mặt tôi thế nầy? Tôi chỉ ngỏ ý mời chị vào hội Tâm Giao…
-Đồ mất dạy! Anh tưởng tôi không biết nói lái ư? Tâm giao cái khỉ mốc gì! “Tao dâm” đích thị thì có!
-….!?

Vì muốn đá banh!

-Má thằng Đèo à! Tại sao tôi đánh thằng Đẹt, con nó, cháu nội của tui, mà thằng con mình nó lấy cây củi bửa tự đập lên đầu nó, rồi nó la lên: “Con muốn đá banh!” ?
-Nó muốn trả đũa ông đó!
-…???
-Nó tự đánh nó là ý muốn cho ông biết: Ba đánh con tui thi tui đánh con ba! Còn nó nói nó muốn đá banh là nó muốn…đánh ba!

*Tam sao thất bổn *

Văn “trương”…trật búa!

1) Việc gì phải làm hôm nay, cứ thong thả để cho qua ngay mai rồi… hẵng tính!

2)“Một Cây” làm chẳng nên non, “Ba Cây” chụm lại (tiêu lòn trốn) ra hòn vượt biên!

3) Tiền không dễ mua hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc cũng dễ “vẫy tay chào buồn Charlie” khi không có hoặc hết tiền!

4) Tiền dâng, hậu thú…tình!

5) Tiền tài, ôi…béo bỡ! , nhân nghĩa tợ…thiên tai!

6) Tiên học… vô lễ, hậu học… văn(g)tục!

7) Cái nết đành chết trước cái đẹp!

8) Việc gì mình không muốn người ta làm cho mình thì mình phải ra tay làm việc đó trước cho người khác để…răn đe họ rút kinh nghiệm: Chớ nên làm việc đó cho mình nếu không muốn…bị vỡ mặt!

9) Ai ơi cứ việc khoe mình!
(Quốc văn Giáo khoa Thư, Thế Kỷ 21)

10) Học giả hảo, bất học giả hảo!
Học: không giã vờ “gạo”bài. Không học: cứ giã vờ “gạo”bài !
Học giả giã vờ như cảo, như thảo. Bất học giả giã vờ như hòa, như đạo!

11) Tiên trách… bỉ, hậu trách kỷ…!

12) Hết cơn bỉ cực tới hồi…hết gân!

13) Phu xướng, phụ…”đì”!

14) Làm lớn làm ráo…!

15) Nhứt tự vi…sư ông, bán tự vi…ông sư!

16) Quân tại “rết-tô”(*)đầu,
Thiếp tại “he”(**)-“neo”(***)vĩ,
Đồng ẵm đô-la Mỹ,
Tương “kiếm” bất tương cố!

17) Nhứt nhựt tại tù Âu Mỹ như thiên thu tại… chỗ, ngồi mát ăn bát vàng!

18) Nhứt nam viết tử…thương, thập nữ viết vô…phương!

19) Tam cương?
*Tâm cương ẩu.
*Ngôn cương đại.
*Hành cương sảng…

20) Ngũ thường?
*Thường bon chen ganh tị.
*Thường phát ngôn bừa bãi.
*Thường lớn lối khoa trương.
*Thường xách mé bắt chẹt
*Thường trịch thượng xấc láo …

21) Đi với bụt, mặc áo da; đi với ma mặc…áo giáp!

22) Trước đèn xem truyện Tây-đui
Lão bà ngoe nguẩy cười ruồi… tui đây!
(Lục Vân Tiên lúc sáng mắt)

23) Ăn vô chi chi?
Hộc ra chi chi?
Xón ra chi chi?
[Hán(g)-học-(rộng) diễn giải]

24) Thế sự đua nhau nói dạy khôn,
Biết ai cần dạy, biết ai khôn.
Khôn nghề khôn vặt là khôn dại,
Dại chốn khiêm cung ấy dại khôn…

25) Yêu là cháy túi tiền một ít
Vì mấy khi yêu mà chẳng chi tiêu?
Xuất rất nhiều nhưng nhập chẳng bao nhiêu,
Người ta quịt hoặc thừa cơ trốn mất!
(Yêu, Sưng Rệu)

26) Trên ghế chị đầm ngoi đít vịt
Dưới chân mụ “mít” chổng mông gà!
(Tú Xương lỡ thời)

27) Sống ở dương gian đánh chén nhè,
Chết về âm phủ cặp kè kè…
Diêm Vương phán hỏi mang gì đó?
- Be!

28) Sống ở dương gian cứ uống hoài,
Chết về âm phủ nhậu dài dài…
Diêm Vương phán hỏi mang gì đó?
- Chai!

29) Sống ở dương gian uống chẳng ngơi,
Chết về âm phủ nhậu khơi khơi…
Diêm Vương phán hỏi nhơi gì đó?
- Dơi!

30) Sống ở dương gian uống quá nhiều,
Chết về âm phủ nhậu đều đều…
Diêm Vương phán hỏi xơi gì đó?
- Nghêu!

31) Sống ở dương gian kiếm chuyện hoài,
Chết về âm phủ cự dài dài…
Diêm Vương phán hỏi tên gì đó?
- Gây!

32) Tu đâu cho bằng tu…chai!

33) Cô ấy là con nhà ma giáo, bảo đảm trăm phần trăm đứng đái, hoàn toàn
ngây thơ vô số tội đấy nhá!
(lời ông mai xỉn, lẹo lưỡi giới thiệu )

34) Trai ba mươi tuổi còn mơ
Gái ba mươi tuổi chực chờ…xét-bê!(****)

35) Rằng nghe nổi tiếng cầm…đồ!
Nước non luống những… muốn xô xuống sình!
(Kiều, trước khi hoàn lương)

36) Người đời muôn sự của chung,
Hơn nhau một tiếng…gian hùng mà thôi!

37) Tiên sư cha nhà mi dám lậy chồng bà (bis)
Làm cho bà đi xưống đi lên,
Làm cho bà đi xuống…uống…uống…uống…uống// đi…i…i…i…i…// lên!!!!
(Hờn Giận Phu diễn nghĩa)

38) Mình ngỡ hắn đi luôn
Ai dè hắn lại về,
Mình ngỡ hắn đi suông,
Hắn về “chôm”…whisky! (T.C.S. khi thiếu rượu)
39) Ai bảo với em lính không cà chớn
Không biết lố lăng mỗi khi gần em…

40) Đêm khuya đưa em về, đột nhiên em làm phách,
Anh xa em thật rồi, làm sao quên mùi nách?
Em hỡi em, người điên không nhớ đếm và người say quên…trả tiền!

41) Trời lập đông chưa em cho tuyết rơi em trợt té dài dài…
Để mặc anh lang thang ôm giá băng nổi sùng xe chết máy…
(Nhật Chường, khi về hưu)

42) Hùm chết để da, người ta chết để…xác!

43) Họa hổ họa bì, nan họa cốt,
Tri nhân tri mặt (đẹp) bất tri…lưng (u)!

44) Ái nhân như…khỉ!

45) Ăn cây nào…đào cây nấy!

46) Ăn quả nhớ…bẻ cành cây!

47) Muốn ngậm máu phun người, miệng mình phải thổ huyết trước!

48) Bầu ơi thương lấy Bí cùng,
Tuy rằng khác phái nhưng chung một…giường!

49) Đi đâu cho thiếp theo cùng,
Uống ăn thiếp liệu, màn mùng thiếp giăng.
Ví dầu chàng muốn sang ngang
Thì thôi thiếp cũng chiều chàng… bưng(cỗ)mâm!


50) Chàng :
Thuở ấy nhà tôi thiếu bút chì
Nên tôi vội vớ bút lông ghi
Rằng cô tuyên hứa luôn khiêm hạ
Đâu biết rằng cô chẳng chút chi…

51) Nàng :
Thuở ấy nào tôi có thiết gì
Khiêm nhu, khiêm hạ, chẳng cần chi!
Nên cười và bảo tôi đâu hưỡn…
Thắc mắc tình ta sẽ biến suy!

52) Người ấy thường hay bức tóc tôi,
Thở dài khi thoáng thấy tôi đui,
Bảo rằng đôi mắt như hoa vỡ,
Anh sợ tình ta cũng vỡ toi!
(Tê-tê-ca-hát Hai xắc hoa ni-lông)

53) Mưu sự tại…anh với em, thành sự tại…bế-bi!

54) Mỹ nhân tự cổ như…nem nướng,
Bất hứa ăn không, khỏi trả tiền!
(Nguyễn Bính về già)

55) Bước tới đèo ngang, nóng thấy bà!
Cỏ cây chen lấp dép râu ta
Lom khom dưới núi vài em xến
Lác đác bên sông mấy trự già…
(Bà Huyện Huênh Hoang)

56) Nếu biết rằng tôi đã giết chồng,
Trời ơi người ấy có mừng không?
Có thầm nghĩ tới ngày hôi của,
Liệng gấp dao phai vấy máu hồng? -(Chạy đến bên tôi chực hốt sòng!)-

57) Tôi vẫn đi bên cục nợ đời
Ái ân vũ bão của chồng tôi.
Mà từng đêm thức, từng đêm tức -(người ê ẩm)-
Vẫn giấu dao găm đợi có ngày…
(Tê-Tê-Ca-Hát, thuở còn xuân sắc)

58) Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Để lòng mừng tôi đỡ tốn hao xăng
Ngó lên gương, râu tóc rụng rơi dần
Tôi khẽ nói : Gớm sao mà khiếp thế!

59) Em cứ hẹn nhưng em đừng đến nhé!
Nếu trót đi, em nhớ chớ quay về,
Đời rất vui khi chẳng vẹn câu thề…
Tình sẽ đẹp những khi mình xuống tóc…
(Hồ Dzính)
(còn tiếp…)
Thạch động Lạc-Phong, mùa tuyết phủ Đinh Hợi
-Liều Thân Lao Đầu-
(trích Cuồng Hiệp Sĩ tự trào)


Cước chú : (*)rết-tô=nhà hàng. (**)he=hair=tiệm uốn tóc. (***)neo=nail=tiệm làm móng tay
(****)xét-bê = cứu xét rồi bê đi hay là= chi phiếu tiền luơng=chèque de paye.



*Tam sao thất bổn* (II) (tiếp theo)

Văn “trương”…trật búa!

60) Chưa gặp em, anh đã thất thần,
Có nàng yêu nữ mọc răng nanh.
Mắt xanh là mắt hồ hoang dại
Âu yếm nhìn tôi như muốn ăn… (Khi Đinh Hùng Mộng thoát hoa)

61) Em ơi lửa cháy nhà thiêu rụi,
Nhà cháy tiêu rồi, rượu bốc hơi! (Khi Vũ Hoàng Chương bị đốt nhà sau 75)

62) Việt Nam có bốn gian hùng:
Kỳ* lưu, Duy** láo, Sơn*** khùng, Hạnh**** ngu…
(*Nguyễn Kao Kầy, **Fạm Đu-i, ***Chình Côn Sơn, ****Thích Bất Hạnh)

64) Người ơi! Nước Nam của người Trung Hoa…
Thì thôi, sá chi vài hòn đảo xa… (Bắc thuộc lần thứ tư, 1975)

65) Trai thì vênh váo hàng đầu,
Gái thì xấc xược theo sau khoe mình! (Hoạt cảnh Kách Mệnh Ba Mươi)

66) Thời lai đồ đểu thành công dị,
Vận khứ oai hùng lãnh đạn đa! (Lộc đỉnh ký tân biên)

67) Thiếu nữ hoài xuân mơ bác sĩ,
Chịu làm sao được đám y công?
(Nguyễn Bính, Xuân vẫn còn tha phương…)

68) Bên nhà hắn là y-tá trung sĩ, vượt biên qua đây hắn tự thăng y-sĩ trung tá!
(Khi thuyền nhân năng “nổ”…)
69) Các anh tiến, tôi lui.
Các anh lùi, tôi chạy.
Các anh chạy, tôi di tản.
Các anh di tản, tôi vượt biên.
Các anh vượt biên, tôi về nước !
(Tướng xụi râu, “đã bỏ chạy còn ca xốc” Cao-Kỳ-Gian-Manh)

70) Nước Việt Nam là một… với Trung Quốc,
Dân tộc Việt Nam là hai: lãnh đạo và bần dân.
Sông có thể hết cá, núi có thể hết đá,
Nhưng cong lý đó chẳng bao giờ tao đổi, nghe chưa?
(Cương nĩnh của Chủ Tiệt Hồ Chính Mi )

71) Ai công chầu, ai dâng nước, vô tù chung ai dễ biết ai?
Thế Chiếm Quốc, thế Xăm lăng, chộp thời thế thế thời phải thế!
(Đối đáp giữa điềm chỉ viên và cải tạo viên)

72) Trai năm con, lộn dĩa.
Gái chín con, lộn sòng.

73) Trai năm thê còn giỡ chứng.
Gái chín phu còn lạc lòng.

74) Hành trình vào hư vô : nhào Vô là hư ngay!

75) Sau cơn mưa trời lại tối! Hết cơn bỉ cực tới hồi khổ sai!

76) Đồng vợ đồng chồng, uống biển “sâm-banh” cũng cạn!

77) Yêu không phải là nhìn nhau khơi khơi, mà là cùng nhìn về một hướng chắc
ăn nhất: nhìn vào túi tiền nhau cho đỡ bị cú sét ái tình! (Sanh-tát-iu-bế-bi)

78) -Thiên hạ uống rượu để quên. -Quên gì? -Quên…trả tiền!

79) Tối trăng tối cả vườn chè,
Một gian nhà nhỏ sau hè tối om.
Vì chồng tôi phải nhịn cơm,
Vì chồng tôi phải ôm đờn ngữa tay…
Chồng tôi thi hỏng khoa này,
Bỏ cơn hung dữ từ ngày lấy tôi,
Kẻo không hàng xóm chê cười
Rằng tôi ngu ngốc ưng người say sưa.
Tôi hằng van sớm xin trưa:
Gã chưa thi hỏng đừng đưa về làng.
Nộp quan tiền sáu trăm ngàn,
Vét vơ vơ vét cho chàng đi thi.
Chàng tôi ngã ngựa liên chi,
Lê thê lếch thếch nằm y vệ đường!
Tôi ra đỡ nhẹ đầu chàng,
Chàng tôi ói ọc cả làng ra xem…
Đêm nay sực nức hơi hèm,
Ai treo trăng méo như đèn mù u!
(Nguyễn Bính, Thời sau)
(còn tiếp…)

Thạch động Lạc-Phong, mùa tuyết phủ Đinh Hợi
-Liều Thân Lao Đầu-
(trích Cuồng Hiệp Sĩ tự trào)

Tam sao thất bổn (III) (tiếp theo)

Văn “trương”…trật búa!

80) Má ơi con muốn đốt chồng!
Con ơi mẹ cũng ức lòng…cắt (phứt) đi! (Cô Hườn tái xuất giang hồ)

81) Giặc đến nhà, đàn bà phải…đón! (Ranh ngôn)

82) Trai thì thái giám quân hầu,
Gái thì mẫu hệ gồm thâu quần hùng. (Châm chọc ngôn)

83) “Tống sư trộm đạo!” (Truyền thống của đỉnh cao trí tuệ loài người…)

84) Một đèo, một đèo, lại một đèo,
Khen ai ba vợ vẫn còn đeo…thêm! (Hồ Xông Hương)

85) Một vợ, nằm chèo queo.
Hai vợ, dậy trèo leo.
Ba vợ, lộn tung phèo.
Bốn vợ, chết cong queo! (Đa thê Bần Nam Thán)

86) Thông ngôn, ký lục, bạc chục chẳng đủ xài,
Lấy chồng thợ mộc, có quan tài gỗ liêm! (Ca rao Ru khúc dị thường)

87) Một mai thiếp có xa chàng,
Đô-la thiếp ẵm, hột xoàn thiếp rinh! ( -nt- )

88) Qui va piano va sano. Qui va sano va longtano!
Ki va sida va xa-đi. Ki va xa-đi va đi xa! (Ngạn ngữ Hy-La biến cải)

89) Vũ trụ chức phận nội ngoại
Đấng trượng phu bị, gậy Cái Bang,
Nhấp hai chén quan san Mai Quế Lộ! (Lưu Linh Bi hùng ca)

90) Bồ đào, mỹ tửu ực mềm môi,
Dục ẵm đàn bà «mã thượng» thôi!
Túy ngọa trên giường quân mạc tiếu,
Cổ lai âu yếm kỷ nhân hồi…lực! (Anh hùng Mạt vận ca)

91) Hổ phụ sanh… thố tử!

92) Hữu duyên thiên lý hơi đâu đợi,
Vô duyên đối diện xáp vô liền!


93) Một trăm con gái đời nay ấy:
Rún hở, quần thòng, thịt mất tiêu! (Nguyễn Bịnh lỗi thời)

94) Thoắt trông mặt bủng da chì,
Ăn gì mập ú mập ì vậy cha? (Tú Ông hết thời)

95) Khổng Tử viết, Mạnh Tử…chậm! (Nho giáo canh tân)

96) Quân xử thần tử, thần bất tử trốn chui,
Phụ xử tử vong, tử bất vong trốn nhũi! (-nt-)

97) - Đối:
Đất Sàigòn có nhà họ Đỗ,
Đỗ một nhà, phú quí vinh hoa!
-Đáp:
Cù lao Rồng có đám thằng phung,
Phung cả đám cửu cùng bát khổ! (Đối chình, đối ngầu)

98) -Xướng:
Tô đại chủ, rạng danh họ Võ,
Võ một nhà, cao thủ võ lâm!
-Họa:
Tô đại đế, hoan hô họ Võ,
Vỏ đầy nhà, vỏ ốc, vỏ chai! (Xướng họa đâm họng)

99) -Xướng:
Đại phu nhân, Phùng tộc gia phong,
Phong cả họ, phong lưu, phong nhã!
-Họa:
Đại cao đơn sưu độc gia truyền,
Sang cả lũ, phong xù, phong ngứa! (-nt-)

100) Một chàng vừa trạc băm-lăm
Tóc râu nhẵn thín, thân xăm rắn rồng! (Sở Khanh “gay”)

101) Quá niên trạc ngoại bát tuần,
Đào nhô đào nhí quây quần (làm) gái bao!
(Mã Giám Sinh phản lão hoàn đồng)

(còn tiếp…)

Thạch động Lạc-Phong, mùa tuyết phủ Đinh Hợi
-Liều Thân Lao Đầu-
(trích Cuồng Hiệp Sĩ tự trào)

Cười chút thôi

Phiếm «loạn» về chữ T.


Sư phụ đang chuẩn bị cho đệ tử ra ứng thí:

- Nếu giám khảo bảo con chọn ba chữ khởi bằng chữ T, con lựa những chữ nào?
- Bạch sư phụ, con xin chọn Tình, Tôi, Tu…
- Khai triển!
- Thưa, chữ Tình ghép với thân, thương, tự, yêu (tình thân, tình thương, tình tự, tình yêu) đều hay cả; ghép với dục (tình dục), coi chừng có thể dẫn tới loạn tình! Đây là loại tình không dấu huyền nên Tình thành Tinh rồi! Muốn thoát khỏi yêu tinh phải đánh dấu hỏi, dấu nặng hay dấu ngã : Tỉnh thức, Thanh Tịnh, Tĩnh tâm…Nhưng vẫn phải luôn tự chế đừng lo liệu bỏ thêm dấu sắc : Tính toán thì đâu còn tình yêu thuần túy nữa !
- Được. Còn «Tôi» thì sao?
- Tôi chỉ khá có một chỗ thôi : tôi luyện; nghĩa là Tôi không phải là cái tôi! Kỳ dư, bỏ thêm dấu nào cũng dễ sợ hết : Tôi, Tối, Tồi, Tội. Bảo sao cái tôi không đáng ghét cho được! Đó là chưa kể lắm lúc «Tôi» trịch thượng tự phong mình là Thánh. Thánh-Tôi (xin chớ có nói lái, nếu không muốn bị «Thánh-Tôi» nổi trận lôi đình phóng hỏa tiêu diệt!).
- Khá. Triển khai «Tu» đi!
- Tu hầu như ghép vô chữ nào cũng tuyệt hảo : ẩn tu, chân tu, tu chỉnh, tu đức, tu kín, tu luyện, tu nhân, tu sửa, tu tâm, tu thân, tu tiên v.v…
Bỏ dấu sắc: Tú (đẹp) : thanh tú, tinh tú, tuấn tú, ưu tú… Bỏ dấu nặng: Tụ (gom lại), tích tụ, qui tụ, đoàn tụ, tụ họp.Nhưng vẫn phải thường xuyên cảnh giác: coi chừng tu huyền …Tù nếu tu dõm!
- Ba chữ Tình-Tôi-Tu, chọn chữ nào nhất?
- Dạ, chữ Tu vì đi thi mà tu hỏi Tủ là «trúng tủ» con rồi !
- Khá lắm. Bây giờ qua các chữ bắt đầu bằng Th.
- Dạ, con cũng xin chọn ba chữ: Thân, Thù, Thương…
- Trình bày đi!
- Thân huyền Thần: thân xác không tinh thần chỉ là một xác chết vô hồn. Chữ thân thường đi đôi với chữ thương (bạn bè thân thương, thương người như thể thương thân…), nhưng dù thân thì thương vẫn phải coi nặng sự cẩn trọng trong giao tiếp với tha nhân (thân nặng Thận, thận trọng), kẻo thân hỏi Thẩn , đâm ra thơ thẩn, lạc lối…đánh mất tình thân !
- Tiếp!
- Thù không để lộ dấu (không đánh dấu) là Thu mọi độc chất tích tụ trong người cho chúng đậm thêm độ độc, chực chờ phun xối xả vào người mình thù. Lúc nào cũng tự hỏi đã phòng Thủ (thu hỏi thủ) đúng mức chưa. Và vì đặt nặng việc tự thủ quá đáng nên gần như hoàn toàn khép kín, Thụ động (thu nặng thụ!) Luôn luôn trong vị thế sẵn sàng đối phó với kẻ thù nên rất sắc bén đề phòng bị tấn công (thu sắc Thú), y như con thú bị thọ thương!
- Được đấy. Tiếp!
- Hỏi sao thấy Thương quá là tức khắc có câu trả lời: được Thưởng mà không hay (thương hỏi thưởng) ! Thương mơ huyền quá cũng là chuyện Thường tình thôi (thương huyền thường) ! Thương nặng quá cũng vô hại vì…hướng Thượng mà! (thương nặng thượng)!!!
- Thân, Thù, Thương, con coi trọng chữ nào?
- Thưa chữ Thương; vì ra trường thi, đã trúng tủ còn được Thương nữa thì còn gì bằng!
- Đúng! Con chắc chắn đỗ đạt thành danh. Thầy chỉ còn muốn hỏi con một điều chót: giữa hai chữ Tiên và Tương, con chọn chữ nào?
- Thưa, chữ Tương.
- Lý do?
- Chữ Tiên thì gần như ai ai cũng ưa thích: sướng như Tiên! Hầu như bỏ dấu nào cũng «đã» hết: sắc Tiến, huyền Tiền, nặng Tiện!!! Nhưng, nếu chữ tiền liền với chữ tiên một vần thì vẫn chập chờn một vấp ngã rất nguy hiểm (tiên ngã Tiễn): nếu có tiền mua tiên cũng được thì có quá nhiều tiền chắc chắn sẽ được rất nhiều kẻ hâm mộ, ưu ái mưu toan tiễn đưa mình sang bên kia thế giới để họ được cơ hội «sướng như tiên»!!!
Chữ Tương, thoạt nhìn kém hấp dẫn hơn chữ Tiên. Con người vị kỷ sẽ tự nhủ: hơi đâu lo chuyện bao đồng tương ái, tương kính, tương thân, tương trợ, tương tư cho nhọc công, cho vướng bận sầu khổ! Nhưng với tâm hồn vị tha, ngoài những «chuyện bao đồng» vừa kể -đối với những tâm địa chỉ biết có ta thôi- còn biết bao điều ngay lẽ phải xuất phát từ chữ Tương: tương cầu, tương cố, tương đắc, tương đối, tương đồng, tương đương, hỗ tương, tương kiến, tương nhượng, tương phùng, tương quan, tương tế, tương tợ, tương ứng, tương xứng…
Ngoài ra, nếu năng hỏi han lương tâm về tương quan với tha nhân sẽ cập nhật hoá đúng mức hệ tư tưởng (tương hỏi Tưởng), đặt nặng vìệc phát huy trí tưởng tượng (tương nặng Tượng), nhằm phong phú hóa khả năng sáng tạo, đồng thời điều chỉnh tầm nhìn cho thêm phần sâu sắc về ngoại giới hầu bắt gặp chân tướng của sự vật (tương sắc Tướng); và qua tâm ý huyền diệu sẽ cảm thông tường tận (tương huyền Tường) tâm hồn anh chị em chung quanh mình…
- Khá lắm! Khá lắm! Con đã chọn con đường Tu-Tương chứ không Tu-Tiên. Tu-nhập-cuộc chứ không Tu-lánh-trần. Nói cách khác: Tu-Tại-Thế. Thầy chỉ nhắc lại con, đã cầm cày thì đừng quay mặt nhìn về phía sau nữa. Cũng lưu ý con về hiểm nguy lạc hồn manh nha từ tính cao ngạo. Tư tưởng lệch lạc có thể dẫn con đến cõi đời dẫy đầy ảo tưởng mà điểm đến sẽ là ngõ cụt hoang tưởng.
Hãy xô cửa phòng khảo hạch nầy, mạnh dạn bước ra trường thi, cũng là trường đời. Con sẽ không bao giờ trơ trọi đâu…Tương Lai đang chào đón con !

Mộng Lệ An, mùa «thi» PSTT(2007)
-LTL-

No comments: